Chào buổi tối bạn đọc Self Lab!
Bản tin hôm nay gửi đến bạn vào một khung giờ hơi…lạ, bạn đã ngủ chưa?
Hôm nay, tôi muốn kể với bạn một trải nghiệm ấm áp và sống động vào đêm trăng tròn hôm trước. Thứ ba ngày 17/9 vừa rồi là Tết trung thu, tôi được mời tham gia đêm nhạc-thơ “MÀU THU” của xưởng tay thở.
Trong không gian ấy, tôi lắng nghe những giai điệu và bài thơ tự sáng tác của mọi người, nghe nhịp đập trái tim mạnh và nhanh của những người bạn mới trong Open Mic. Tôi cảm nhận rõ trái tim mình cũng rung rinh theo từng lời ca, con chữ được cất lên. Tôi như nhìn thấy dòng chảy mát lành trên hành trình phát triển bản thân của mình, nhìn thấy những nỗi niềm sâu kín nhất được chạm đến và thấu hiểu.
“Vút bay nơi dạt dào tình yêu tuôn chảy
Rồi lết đi giữa miên man nỗi buồn cư ngụ
Rồi thu tới, lắng mình trong ánh trăng nọ
Hóa ra, mình đã cô đơn tới như vậy ư?”hoặc
“thế ta nói gì về mai sau
về cái ngày bắt đầu từ hôm qua, hôm nay
về những dự tính đã viết xuống, chưa viết nên và sẽ còn viết tiếp
về thành công
về hạnh phúc
về những ước mong lớn nhất đời mình
biết đâu đã biết từ rất lâu.”— Thơ của team Tay thở
Tôi đã xúc động lắm, nên cũng mạnh dạn góp vào một bài hát dành tặng mọi người. Dù không chuẩn bị trước (và cổ họng hơi đau), dù nghe chưa mượt mà lắm, nhưng không sao cả, đó là vẻ đẹp của sự chân thực, vụng về, không hoàn hảo của hoạt động Open Mic mà, nhỉ?
“Hãy để tôi ôm lấy điều bận lòng hôm nay
Để nhớ khi cầm tay xoa dịu em với câu hát này
Vì những giai điệu ngọt ngào mà tôi viết chính là để tôi ôm em
An ủi em vào ngày cuộc sống chẳng dễ dàng mấyHãy để tôi ôm lấy điều bận lòng hôm nay
Để nhớ khi cầm tay xoa dịu em bằng câu hát hay
Để những thanh âm thật thà từ tim tôi có thể sưởi ấm tim người
Luôn gần em dù ta cách xa mây trời”— Để tôi ôm em bằng giai điệu này (Kai Đinh x Min x Grey D)
Khoảng thời gian sau mặt trời lặn thường là lúc tôi kén chọn hơn về việc mình sẽ đi đâu, gặp ai và làm gì. Sau một ngày dài, tôi thường chọn về nhà hoặc tìm đến nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi và tái tạo năng lượng. Nhưng cũng lắm khi, tôi chọn gặp gỡ một vài người bạn cùng tần số, tham gia một vài chương trình nơi tôi bộc bạch bản thân một cách chân thành.
Tôi mong rằng mỗi kết nối mà tôi có sẽ thật sự trọn vẹn, chú tâm và tràn đầy tình yêu. Đó là những người mà tôi có thể ngồi cạnh trong im lặng, nhưng vẫn cảm nhận được sự kết nối sâu sắc. Đó là những người có thể chia sẻ với tôi không chỉ niềm vui mà cả những vụn vỡ ít được phô bày.
Đêm nhạc-thơ “MÀU THU” gợi nhắc tôi về hai điều tôi đã ngẫm nghĩ trong hai năm qua, và tìm thấy câu trả lời rõ ràng dần qua thời gian. Nhân dịp trăng vẫn tròn, nhân lúc trái tim vẫn đang hoài niệm về buổi tối hôm ấy, tôi muốn chia sẻ đến bạn hai câu hỏi để cùng ngẫm nghĩ:
Điều gì tiếp thêm năng lượng cho bạn sau một ngày dài?
Bạn muốn ở cạnh và chơi cùng những người như thế nào?
Hy vọng rằng bạn cũng sẽ tìm thấy những không gian, những kết nối mà bạn có thể thoải mái chia sẻ, bộc lộ chính mình. Ôm và yêu ♥️
🤩❤️